Một ngày bình thường như bao ngày, chỉ khác là hôm nay là một ngày rất đặc biệt đối với Linh Lan. Cô vui sướng cầm trên tay giấy báo trúng tuyển trường Đại học Sư phạm mà mình hằng mong ước. Linh Lan cứ như một đứa trẻ, cô hí hửng chạy thật nhanh qua nhà Hoài Quốc, muốn được chia sẻ niềm vui này cùng anh.
Đứng trước ngôi nhà của anh, Linh Lan cảm thấy có gì đó không đúng. Bình thường giờ này anh đã ra tưới cây trong vườn rồi nhưng hôm nay lại không. Chẳng có tiếng nước chảy, cũng chẳng có tiếng động nào chứng tỏ rằng có người ở nhà. Cô hoang mang tiến vào trong. Căn nhà hôm nay bỗng có gì đó rất khác so với ngày thường, nó yên tĩnh, trống vắng đến lạ. Linh Lan đi khắp các ngõ ngách ở trong nhà, vừa đi vừa gọi tên anh, nhưng đáp lại tiếng gọi của cô chỉ là một khoảng không im lặng. Cô thầm nghĩ chắc anh đã đi đâu rồi nên quyết định ngồi ngoài hiên nhà chờ anh về.
Cũng giống như đêm hôm đó, Linh Lan ngây thơ ngồi chờ đợi, không biết người trong nhà đã rời đi từ lâu, rời bỏ nơi này để đi đến nơi khác. Cô gái nhỏ bé chỉ đơn thuần nghĩ rằng hôm nay chắc anh lại lên trường học. Một tiếng…hai tiếng…rồi ba tiếng trôi qua, Linh Lan vẫn kiên nhẫn ngồi trước hiên nhà chờ đợi. Những làn gió thổi, mang theo hương thơm dịu dàng của những bông hoa trong vườn vào trong hiên nhà, đưa cô chìm vào giấc ngủ từ lúc nào cũng không hay. Đến khi giật mình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-em-vao-mot-ngay-day-nang/2845185/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.