Luôn có một lời hứa hẹn gặp gỡ vào một ngày đầy nắng. Người đưa ra lời hẹn ấy luôn thực đúng, người ấy có quay lại, có gặp gỡ nhưng buồn cười một chỗ, cái ngày đầy nắng lại luôn luôn biến thành mưa. Vậy mà ngươi ấy vẫn đinh ninh trong lòng rằng ngày gặp lại người kia chắc chắn là một ngày đầy nắng, rồi khi gặp lại vào một ngày mưa, thì người ấy lại nói đùa rằng:
- Hôm nay không phải là một ngày đầy nắng nhỉ?
Suốt mười lăm năm yêu nhau, lời hứa hẹn ấy của Hoài Anh luôn làm Linh Lan cảm thấy khó hiểu vô cùng. Bởi “ngày đầy nắng” của anh là không tài nào xác định được, anh hẹn cô vào một ngày đầy nắng nhưng lại trùng phùng vào một ngày mưa tầm tã. Hoài Anh đúng là một con người kì lạ.
************
- Hoài Anh! Trông em có đẹp không?
Linh Lan khoác lên mình một bộ váy cưới trắng tinh, bồng bềnh. Đôi mắt nâu long lanh có đọng lại một chút nước mắt, cô hạnh phúc, nở một nụ cười ấm áp nhìn người con trai đang một bộ âu phục trắng trước mặt.
Hoài Anh ngẩn ngơ nhìn Linh Lan không chớp mắt. Cuối cùng ngày này cũng đã đến, sau tất cả những dông tố, bộn bề của cuộc sống, anh đã lấy được người con gái mình yêu. Anh đưa đôi mắt ôn nhu ngắm nhìn người đẹp trước mặt. Một nàng công chúa. Hai hóc mắt không hiểu sai lại có cảm giác ấm nóng, sóng mũi cay cay. Hình như, Hoài Anh khóc rồi. Anh khóc vì hạnh phúc, khóc vì được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-em-vao-mot-ngay-day-nang/2845170/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.