Bầu trời hôm nay xanh biếc, nó trong trẻo, sạch sẽ đến mức không lấy một đám mây. Ngoài đường xe cộ đi lại tấp nập, những chiếc xe buýt cứ nối đuôi nhau, chiếc thì dừng lại ở trạm dừng chân để đón khách, chiếc thì lăn bánh trên đường phố đông đúc. Tất cả đều đang bận rộn hoạt động và vận hành theo quỹ đạo của nó. Hôm nay là một ngày bình thường, mọi thứ cũng đều diễn ra bình thường theo cách riêng của nó.
Giữa một thế giới, một không gian bình thường như thế, chỉ có một người là cảm thấy đau nhói lạ thường. Hình như bên trong lòng người này đang có thứ gì đó râm ran, thổn thức và đau nhói đến lạ. Linh Lan thẩn thơ nâng những bước chân không định hình mà đi trên con phố nhộn nhịp và bình thường ấy. Cô chẳng biết mình nên đi đâu, nên về đâu, thi thoảng cô lại dấy lên một suy nghĩ “ hay là đi tìm anh” nhưng rồi lại vụt tắt khi nhớ rằng họ không còn là gì của nhau nữa, chẳng phải tất cả đã kết thúc với hai chữ “ người dưng” rồi sao. Đi tìm người ta để làm gì chứ.
Cô cứ như kẻ khùng mà đi trên vỉa hè.
Thi thoảng có những tiếng rao hàng của những người buôn bán nhỏ vang lên, nó chợt đưa cô về cái khoảng thời gian anh còn là sinh viên và cô còn là học sinh lớp 12, nó vui biết mấy. Cô như đấm chìm trong hồi ức đôi mươi ấy mà bản thân không tài nào tự dứt ra được. Cô cứ đi, rồi dừng lại trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-em-vao-mot-ngay-day-nang/2845168/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.