Trong xe, Hoắc Cao Lãng đã sớm bảo với tài xế rằng anh sẽ tự lái xe, vừa cầm tay lái vừa rảnh rỗi quay sang nhìn người phụ nữ có sắc mặt hết sức khó coi đang ngồi ghế bên cạnh không nói tiếng nào.
Hoắc Cao Lãng không cảm thấy điều gì. Mặc dù mới vừa ôm hôn cô nhưng
thời gian quá ngắn, anh căn bản cũng không hưởng thụ, nhưng loại cảm giác nắng hạn gặp mưa rào này thật ra cũng khiến anh có cảm giác nhất định, cảm giác cô là người phụ nữ của anh.
Lạc Hiểu Nhiên không muốn nói chuyện, nếu như không phải quần áo trên người mình bị xộc xệch thì cô căn bản sẽ không lên trên xe anh.
- “ Phiền anh cho xe dừng ở ngã tư phía trước”.
Lạc Hiểu Nhiên biết cách đó không xa có một trạm xe buýt. Cô bây giờ một giây đồng hồ cũng không muốn đối mặt với anh, một tay che bụng của mình, một tay kéo áo khoác, lạnh lùng nói.
Hoắc Cao Lãng cau mày, đưa tay chạm vào tay đang ôm bụng của cô, còn tưởng rằng cô không thoải mái liền dừng xe, chồm người qua: “ bụng em làm sao, lại đau nữa à, hay vừa rồi đụng trúng ở đâu”.
- “ Anh đi ra, tránh ra khỏi người tôi”.
Lạc Hiểu Nhiên vẫn còn tức giận, đẩy mạnh anh ra.
Hoắc Cao Lãng cũng không dùng sức, thật ra là sợ cô tức giận. Vừa rồi ở trong phòng rửa tay mình vội vàng đụng chạm cô một ít nhưng nhất định cô bực bội, anh cũng không nghĩ ở nơi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3646745/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.