Lạc Hiểu Nhiên nói xong rồi đứng dậy loạng choạng đi tới bên giường.
Hoắc Cao Lãng nhìn thấy cô nghiêng người đi loạng choạng xém té ánh mắt ngưng trệ: "đi cho cẩn thận, Lạc Hiếu Nhiên".
- " Hả, anh gọi tên em lớn như vậy làm gì. Em tự biết cẩn thận". Vừa nói dứt lời liền đá chân vào cạnh giường.
Hoắc Cao Lãng nhăn chặt mày.
Lạc Hiểu Nhiên ngồi xuống giường rồi cúi xuống nhìn chỗ mình ngồi rồi lại lẩm bẩm: "Mấy chai rượu của anh thật là khó uống, em thật sự không hiểu sao chai rượu nào trong tủ của anh cũng khó uống như vậy, nhưng em nghĩ là rất đắt. Em cũng thấy không nỡ, nên mới uống... Ha... Anh biết gì không? Uống hết rồi em lại nhìn thấy, nhìn thấy anh. Ha, lúc em ngủ cũng thấy anh, lúc thức dậy cũng nghĩ tới anh, lúc say rồi cũng thấy anh. Mà mỗi lần nhìn thấy anh là ở đây của em đau, anh có biết nó đau thế nào không?. Mà anh chắc cũng không cần biết đâu, Hoắc Cao Lãng đồ khốn nạn nhà anh, làm cho em yêu anh, rồi lại tàn nhẫn bỏ rơi em". Vừa nói cô vừa đặt tay lên tim của mình.
Lạc Hiểu Nhiên nói năng lộn xộn, nhưng đó đều là những lời trong lòng cô muốn nói.
Ánh mắt Hoắc Cao Lãng hơi động: "Đau lắm sao".
Lạc Hiểu Nhiên vẫn cúi đầu, cô gật gật đầu: "ừm".
- " Vậy thì ly hôn đi, giải thoát cho cô".
Lạc Hiểu Nhiên thắc mắc ngây ngô liếc anh một cái: " Ly hôn, ừm, em sẽ xem xét".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3617042/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.