Không khí nước Pháp mùa này thật dễ chịu.
Trước cửa một khách sạn nọ bỗng có mấy chiếc xe màu đen đỗ lại, đi đầu là một chiếc Bentley, một người đàn ông cao ráo, khoác áo khoác sang trọng đứng cạnh xe, nhìn không chớp mắt vào cánh cửa khách sạn.
Cửa khách sạn từ từ mở ra, theo đó là những tiếng bước chân rầm rập.
Một đám người từ trong bước ra, đi đầu là một người đàn ông.
Bước chân anh rất vững chãi, dung mạo đẹp trai ngời ngời, miệng nở một nụ cười nhẹ nhàng, toát ra một khí chất nho nhã, hệt như một bức tranh thủy mặc.
Nếu không phải đôi mày hơi nhíu, đây chính là Hoắc Cao Lãng.
-“Hoắc tổng” Trợ lý riêng bên Pháp nhưng cũng là người ở thành phố D đang đứng cạnh xe vội vàng bước lên, cúi đầu chào, sau đó nghiêng mình mở cửa xe.
Sau khi Hoắc Cao Lãng bước lên xe rồi, trợ lý liền đóng cửa rồi vòng qua ngồi vào ghế lái.
- “Thành thật xin lỗi, Hoắc tổng, đã làm phiền anh nghỉ ngơi” Trợ lý vừa lái xe vừa cẩn thận quan sát người đàn ông đang ngồi ở băng sau.
Hoắc Cao Lãng vừa vào trong xe đã cởi áo khoác nhắm mắt dưỡng thần, đêm qua vất vả cả đêm, anh không hề được nghỉ ngơi gì, tâm trạng đương nhiên khó chịu.
Khẽ đưa tay xoa xoa thái dương có hơi đau, anh từ từ mở mắt, cất giọng lạnh lùng: “Lái xe đi.”
Đôi mắt anh đẹp như nước hồ thu, mí mắt cong vút,, nhưng khóe mắt lại
ánh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3643575/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.