Hoắc Cao Lãng đứng ở bên giường nhìn người con gái đang nằm trên giường. Anh đang ở công ty thì nhận được điện thoại, liền chạy về.
Khi David vừa tan làm ở bệnh viện liền nhận được điện thoại của Hoắc Cao Lãng.
Lúc này David đang khám bệnh cho Lạc Hiểu Nhiên. Bệnh lần này có vẻ nặng hơn. David nghiêm túc xem xét, khám đi khám lại. Rồi sau đó lại xem vết thương trên đầu.
Hoắc Cao Lãng lạnh lùng yên tĩnh đứng trong phòng, sải bước chân không nhanh không chậm đến trước cửa sổ đứng. Bầu trời trong đêm mưa không có chút ánh sáng trăng sao, cách một lớp cửa sổ cũng vẫn cảm giác được cái lạnh thấu xương luồn vào trong phòng, thấm vào sàn nhà.
Tiếng nói của Hoắc Cao Lãng trầm thấp rõ ràng: " nặng lắm sao".
Cánh tay đang giơ lên định xem phần đầu của Lạc Hiểu Nhiên lại lần nữa chợt khựng lại: " Ừm, tôi vừa gọi xe cứu thương rồi.".
- "Sao phải gọi xe cứu thương. Đầu có bị nặng lắm không".
David tiêm một mũi hạ sốt, sau đó nói: "trước mắt phần đầu tôi chưa nói trước được gì. Nhưng cô ấy hiện giờ sốt rất cao gần 40 độ, dạ dày cũng có dấu hiệu xuất huyết".
"ừm". Hoắc Cao Lãng hờ hững nói: "xe đến cậu cứ đưa cô ấy đi"." Cậu không đi sao".Hoắc Cao Lãng không trả lời.
Nhận ra Hoắc Cao Lãng không có ý định để Lạc Hiểu Nhiên biết lúc cô bệnh anh đã về. David nhíu mày đang định hỏi thì tiếng xe cứu thương đến.
Nói là nói như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3617031/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.