Bà cụ Hoắc nhìn Lạc Hiểu Nhiên rồi trầm ngâm một lúc: "Tôi nghĩ rằng cô Lạc có lẽ cũng biết, việc giữa cháu nội tôi Cao Lãng và cô Lạc, hai người hoàn toàn không môn đăng hộ đối gì cả, tôi cũng không phản đối hai người tự do yêu đương. Nhưng tôi nghĩ, cô đều biết, Hoắc gia dù sao đi nữa cũng là một danh gia thế tộc, hôn sự của Cao Lãng, tuy nói rằng là hôn sự của một mình Cao Lãng, nhưng đồng thời cũng không phải là hôn sự của một mình
Cao Lãng, Hoắc Cao Lãng chính là đại diện cho tất cả người của gia tộc họ Hoắc."
Lạc Hiểu Nhiên khi nghe bà cụ Hoắc nói những lời này, hoàn toàn không chút bất ngờ, cô cũng tán đồng mà gật đầu, hơn nữa còn trực tiếp nói: "Bà, cháu biết rằng thân phận của Hoắc Cao Lãng không phải tầm thường, cháu cũng hiểu rõ sự e ngại của bà, cháu cũng hiểu rõ được nỗi lòng của bà, chỉ cần là việc cháu có thể chấp nhận, cháu sẽ tận lực phối hợp. Cho nên bà có lời gì muốn nói, cứ thẳng thắn nói ra. Nếu như hôm nay bà đã hẹn cháu gặp mặt như vậy, vốn dĩ chính là muốn hiểu rõ vấn đề này, bà cứ trực tiếp đi vào vấn đề chính là được."
Mắt bà cụ Hoắc khẽ giương lên, trong lòng âm thầm tán dương người con gái trước mặt này.
- " Được, nếu cô Lạc đã nói như vậy tôi không quanh co nữa. Tôi muốn cô cùng Cao Lãng ly hôn." Bà cụ Hoắc ngưng lại nhìn thái độ của Lạc Hiểu Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/3616992/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.