Khi Lạc Hiểu Nhiên tỉnh dậy là đã gần buổi trưa.
Có lẽ vì đêm qua mệt quá, mà ngủ say đến giờ này, cô nhìn sang bên cạnh, chỗ bên cạnh không còn ai. Tỉnh táo một chút cô mới trở mình ngồi dậy, vừa đặt chân xuống giường định đứng lên cô khẽ suýt xoa. Cô đi nhẹ nhàng vào phòng vệ sinh.
Lạc Hiểu Nhiên chỉ tắm rửa đơn giản, hôm nay cô cũng không có ý định đi ra khỏi nhà, nên vẫn mặc những bộ đồ cũ mà cô mang đến.
Khi cô đi xuống nhà, vừa hay người giúp việc cũng đi ngang qua, vừa nhìn thấy cô liền lập tức chào hỏi với vẻ cung kín: “ phu nhân, cô đã thức, tôi đi hâm nóng đồ ăn lại cho cô”.
Lạc Hiểu Nhiên há miệng, rồi phản ứng: “ chị gọi em là gì”.
- “ phu nhân”. Người giúp việc thật tình nói.
- “ chị cứ gọi em là Hiểu Nhiên như trước kia là được rồi”. Lạc Hiểu Nhiên thấy hơi ngại, cô giơ tay lên vuốt lại tóc bên vành tai của mình.
- “ phu nhân, tôi không dám, là ông chủ đã căn dặn”.
- “ à…”.
Lời Lạc Hiểu Nhiên còn chưa dứt, thì bà quản gia đã đi đến: “ cháu thức rồi, thì nhanh đến ăn đi.”.
- “ Dạ”.
Cô ăn xong thì cũng quay trở về phòng, lấy điện thoại gọi đi bên kia rất nhanh chất giọng trầm ấm truyền đến: “ em thức rồi à”.
- “ vâng, anh đang ở đâu”. Lạc Hiểu Nhiên lí nhí nói: “ sao buổi sáng anh không gọi em dậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583117/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.