Nghe Lạc Hiểu Nhiên nói những lời này, trong lòng Hoắc Cao Lãng dâng lên biết bao cảm xúc không nói rõ được. Không chỉ mình anh coi cô là sự ưu tiên đối với cô anh cũng là sự ưu tiên chứ không phải là lựa chọn, nếu là lựu chọn thì cuộc đời cô có hàng ngàn lựa chọn khác nhau rồi.
Hoắc Cao Lãng không nói nhiều nữa, chuẩn sát hôn lên môi cô, anh kéo cô ngồi lên đùi mình, nhẹ nhàng gặm mút môi cô.
Đột nhiên bị anh hôn thế này, Lạc Hiểu Nhiên bị anh hôn đến toàn thân mềm nhũn, suýt chút nữa ngồi không vững.
Cả người cô bị mùi hương của anh bao quanh, hơi thở đàn ông lành lạnh mà cố chấp, có hơi ấm chỉ của riêng anh.
Trên người cô chỉ mặc bộ váy ngủ tơ tằm mỏng manh, bên ngoài cũng chỉ choàng thêm áo khoác cùng bộ nhưng không biết từ lúc nào bị anh cởi ra xộc xệch rớt xuống hai khuỷa tay của cô.
Chiều dài của chiếc váy chỉ mấp mé che qua bắp đùi, chỉ cần hơi liếc mắt xuống là anh sẽ có thể nhìn thấy đôi chân thon thả đang khép chặt.
Hoắc Cao Lãng ôm cô chặt hơn, đặt ở trước người, nụ hôn càng lúc càng đắm đuối.
Bên trong bàn làm việc không gian nhỏ hẹp, cảnh tượng mập mờ như thế này càng làm nhiệt độ tăng cao.
Anh giữ gáy cô bằng một tay, tay kia ôm lấy vòng eo thon thả của cô, kéo cả người cô về phía trước. Lạc Hiểu Nhiên không cách nào phòng bị, chỉ đành dán cả người vào ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583113/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.