Bà ngoại nhìn thấy cô khóc thì đứng dậy đi đến bên cạnh cô đưa tay lau nước mắt cho cô, cưng chiều nói: “ hôm nay là ngày vui, sao khóc thành thế này rồi”.
- “ bà ngoại, con vui quá”. Hốc mắt cô càng lúc càng ẩm ướt,, cô không ngờ bà ngoại sẽ có mặt ở hôn lễ như vậy, giọng nói ấm áp của bà ngoại khiến cô nhớ lại những chuyện lúc trước của hai bà cháu, cảm xúc thiếu chút nữa không thể khống chế nổi.
- “ ngoan, không khóc nữa, bà dẫn con lên đó”. Bà ngoại nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, giọng nói của bà cũng có chút nghẹn ngào.
- “ dạ”.
Hai bà cháu nắm tay nhau đi đến lễ đường, vừa đi bà ngoại vừa nói: “ Hiểu Nhiên, phải thật hạnh phúc”.
Hoắc Cao Lãng từ xa nhìn cô, trong lòng thập phần cảm động.
Lạc Hiểu Nhiên mặc một chiếc váy cưới màu trắng tinh, cô gái dịu dàng đứng trong bầu không khí thiêng liêng lại càng thêm đẹp rạng ngời, đôi môi đỏ mọng của cô hơi mỉm cười. Chiếc váy cưới vừa vặn với dáng người càng toát lên sự dịu dàng của cô, làn da mịn màng càng khiến người khác phải say đắm.
Lạc Hiểu Nhiên một thân váy trắng nhẹ nhàng bước trên lễ đường, trên môi vương nụ cười, bên cạnh bà ngoại đang nắm tay dắt cô đi.
Mắt Hoắc Cao Lãng dần nóng lên, như một giấc mơ, anh thật sự không thể tin nổi người đứng trước mặt anh là Lạc Hiểu Nhiên, cô gái nhỏ của anh hôm nay xinh đẹp như một nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583094/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.