Lạc Hiểu Nhiên vẫn còn khựng lại không muốn nhận nhưng lại nghe bà ngoại nói: “ cháu nhận đi, đây là tấm lòng của chú thím, ngày kết hôn ai cũng cần có bao đỏ may mắn này”.
Lạc Hiểu Nhiên đành nghe, cô nhận lấy liền nói: “ cháu cám ơn chú thím”.
Chú Trương lúc này mới lên tiếng: “ khách sáo làm gì chứ, đứa nhỏ này, mấy người già chúng tôi cùng nhau nhìn cháu trưởng thành, từ rất lâu đã coi cháu là người thân trong gia đình rồi. Hôn lễ của cháu có mặt chúc phúc cháu là chuyện đương nhiên rồi”.
- “ Dạ, cháu biết rồi ạ”. Lời nói của chú Trương làm cô cảm động không ít.
Người dưng còn có thể nói được như vậy, còn người sinh ra cô thì… suy nghĩ đến đây cô liền cười nhẹ.
Bà ngoại thấy hai người cứ ở đây, mà bên dưới bàn tiệc kia thì đang hò hét gọi hai người bà liền cười nói: “ đi tới đó đi, đừng đứng ở đây mãi thế.”
Hai người nghe bà ngoại nói thì nhìn xuống thấy Mạc Lâm đang trêu chọc Lưu Hiểu. Lạc Hiểu Nhiên mỉm cười nói: “ dạ, bà có cần việc gì liền gọi con nhé”.
- “ ừm, đi nhanh đi, đừng để mọi người chờ”.
Buổi tối hôm nay, ánh mắt Mạc Lâm cứ dán lên người Lưu Hiểu, từ lúc Lưu Hiểu xuất hiện anh ta hơi kinh ngạc, trẻ nhỏ không hiểu chuyện trong mắt ta, hôm nay cũng xinh đẹp không kém. Mặc lên người chiếc váy liền như thay da đổi thịt, thay đổi hoàn toàn.
Lúc này, Lưu Hiểu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-anh-o-kiep-sau/2583091/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.