Kỳ Hữu Vọng mang phần còn lại của heo sữa nướng về biệt trang cho Chu lão mẫu và Lâm Cầm dùng, răng Chu lão mẫu đã hơi lung lay, không ăn được da giòn, Kỳ Hữu Vọng nhường thịt non cho bà ăn, còn nàng lấy da heo làm đồ ăn vặt.
Chu lão mẫu ăn thịt vào, phát hiện thịt này không chỉ trơn mềm đến răng của bà cũng có thể cắn vụn được, ngay cả người kém vị giác như bà cũng có thể nếm ra được hương vị của nó! Bà có chút khó tin: "Đây là heo mà Xuân Ca nhi nuôi sao?"
"Phải ạ, 'Sinh cơ nhàn viên' xuất chuồng, không có ở nơi khác, duy nhất ở chuồng này!" Kỳ Hữu Vọng đắc ý đọc lời quảng bá.
"Đây vẫn là lần đầu tiên lão thân ăn được thịt heo ngon như vậy."
Kỳ Hữu Vọng nói: "Ngày khác ta cho người đưa một con heo con về cho nhà, để bọn họ nướng cho tổ mẫu ăn thử!"
Trong lòng Chu lão mẫu đang nghĩ rằng - - Xuân Ca nhi không còn là người 'Nhất sự không thành' nữa rồi, tốt xấu gì ở phương diện nuôi heo nàng cũng làm rất tốt!
Qua một lúc, bà lại giật mình: "Cảm thấy Xuân Ca nhi nuôi heo như là người có tiền đồ là cái suy nghĩ đáng sợ cỡ nào? Đáng sợ, không thể tưởng tượng nổi!"
Để Kỳ Hữu Vọng không bị mai một các tài nghệ khác, vì thế bà thừa dịp tâm tình Kỳ Hữu Vọng dường như không tệ, để Lâm Cầm mang một cây đàn đến, nói: "Xuân Ca nhi, Tâm Ca và đại tiểu thư sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-sau-co-anh-sang/2728443/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.