Trong trà viên, Chu Thư nhấp thử trà xuân, tuy rằng hương vị trà xuân không bằng trà búp, nhưng với trà xuân mà nói, hương vị mà nó mang lại làm Chu Thư có thể nghiệm đáng mừng không thôi.
Uống vào một ngụm trà, nàng cảm thấy mọi sự phiền lòng đều được hương vị trà ngon hòa tan hết, nghĩ đến việc trà xuân có lẽ cũng có thể dễ bán, tâm tình nàng càng thêm vui sướng, khó có khi cho Trần Tự Tại một sắc mặt tốt khi hắn đến tìm nàng.
"Biểu muội." Trần Tự Tại vắt hết óc mới nghĩ được một lý do để được nghỉ ngơi với nàng, "Muội có biết Kiều Nương đi đâu không?"
Chu Thư cảm thấy kinh ngạc với chuyện Trần Kiến Kiều chẳng biết đi nơi nào, nàng nói: "Không biết."
Trần Tự Tại nhíu mày, thập phần lo lắng: "Muội ấy nói với ta đến giúp muội, mà cả nửa ngày, ta cũng chẳng thấy muội ấy đâu."
Chu Thư cũng sinh lòng lo lắng, Trần Kiến Kiều trẻ tuổi lại mỹ mạo, chạy loạn chung quanh bị kẻ gian nảy sinh ý xấu bắt đi thì phải làm sao? Nàng vội phái người đi tìm Trần Kiến Kiều.
Cũng may chỉ thoáng chốc người đi tìm Trần Kiến Kiều đã trở lại: "Kiều tiểu thư trở về rồi ạ!"
Chu Thư thở dài nhẹ nhõm một hơi, đứng dậy đi ra ngoài gặp nàng. Ở cửa trà viên, đã thấy Trần Kiến Kiều mặt đầy tươi cười, bước chân nhẹ nhàng đi vào, trong tay nàng ấy còn cầm một hộp đựng thức ăn, còn đong đưa qua lại, có vẻ rất thoải mái tự tại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-sau-co-anh-sang/2728440/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.