*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Tam là có phần thật thà, không phải là thực sự ngốc.
Y biết trong lòng Tần Tình có người, cái hạch điêu rách nát trên eo kia chính là chứng cứ tốt nhất. Tần chưởng quỹ tươm tất, chi phí ăn mặc không phải tốt nhất nhưng cũng tinh tế rất nhiều so với người khác, ngoạn ý rách nát như vậy mà đến bây giờ vẫn mang theo, tất có duyên cớ gì bên trong.
Nhưng y không dám hỏi, sợ chọc một phát như thế, đâm qua tầng giấy cửa sổ này, người trước mắt sẽ không còn.
Ngày đó cũng chẳng phải hoa tiền nguyệt hạ, lương thần mỹ cảnh gì cả. Hai người ngồi trong hậu viện Thất Bảo trai. Khí trời se sẽ lạnh, sao trời thưa thớt hiếm hoi, một vầng minh nguyệt cũng hao gầy như tàn mi.
Triệu Tam rửa sạch hai tay lột hạt phỉ cho hắn. Trước khi xuất tiêu, nói là đi ba mươi ngày nội tất về. Ráng một đêm thay hắn lột ba trăm hạt phỉ. Đựng đầy hai bát lớn, tính sẵn rồi một ngày mười hạt. Không khéo về muộn, Tần chưởng quỹ hễ không vui, liền nện vỡ đĩa.
Một đôi tay lớn, che kín vết tích quanh năm suốt tháng trèo đèo lội suối để lại. Bên trái một vết sẹo, bên phải một vết thương, trong lòng bàn tay đều kết kén dày đặc. Bây giờ dính vỏ quả đen thui đầy tay, lại có vẻ hơi bẩn. Ngẩng đầu nhìn nhìn Tần Tình, một đôi mắt như ngậm thu thủy đang gắt gao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-ngo-dong/16140/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.