Triệu tiêu đầu của Phúc Uy tiêu cục xuất tiêu đi rồi, một tháng có thừa còn chưa trở về.
Nếu nói về vùng Trường Giang Kinh Giang này, thì thủy lộ bảy trăm hai mươi dặm hơn, xuôi dòng xuống không quá hai ba ngày, lại đi đường bộ trở về, không quá mười ngày. Cho dù là dừng lại ở thành Lăng Cơ nơi ấy, cũng không dùng được thời gian một tháng a.
Lại qua mươi ngày, trong Thủy Loan trấn lòng người đã hoang mang.
“Triệu Tam Nhi sẽ không xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?”
“Ôi chao, cũng đừng nói, thu thủy kia chảy xiết không phải là chuyện đùa.”
“Ta thấy đây là bị thỏ nhi gia của Thất Bảo trai nọ làm thẹn không mặt mũi rồi chứ gì…” Nửa câu sau đã biến mất trong tiếng trêu đùa hi hi ha ha.
Thôn trấn không lớn, vốn là giấu không được quá nhiều bí mật, những lời nói không căn cứ này một đến hai đi rồi thì truyền tới tai Tần Tình. Khi đó mọi người đã một mực chắc chắn, Triệu tiêu đầu này là bị Tần thỏ tử hắn dọa chạy rồi.
Giang hoa khôi ngồi trong ghế bành của hắn, tỉ mỉ lật qua lật lại bộ móng tay mới chỉnh sửa, nụ cười trên mặt tràn đầy đắc ý. Răng bạc lại cắn hai hạt phỉ của hắn, lúc này mới điềm nhiên hỏi một câu, “Ngươi nói Triệu Tam kia đi nơi nào rồi?”
Tần Tình kiểm hàng ở tiền sảnh, vài hộp nhan phấn phía nam mới tới, trắng trắng mịn mịn mang theo thể hương của nữ nhân. Mở ra một hộp, ịn xuống danh hào Thất Bảo trai hắn, lúc này mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-ngo-dong/16139/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.