Lần đầu tiên Triệu Tam đến, thực sự là hù Tần Tình một phen.
Cái tướng to lớn như vậy, vừa đứng trước sảnh, những bàn ghế kia đều như thấp đi ba phần, ngay cả nóc nhà này cũng có vẻ như không đủ cao.
Các cô nương đến từ phố sau đang nói chuyện phiếm ở trên sảnh, vỏ hạt dưa xả đầy nhà, khi đó ấy à, đều là ngươi nhìn nhìn ta, ta ngó ngó ngươi, chích chích chiếp chiếp kinh sợ tản đi như chim sẻ. Để lại một mình Tần Tình đứng ở nơi đó ngây sững mà nhìn.
Triệu Tam cứ đứng như thế, hệt như môn thần, át hết cả đi vài tia nắng ít ỏi trong hẻm Ngô Đồng. Một thân áo vải thô, bộ dạng vừa mới tắm rửa xong. Hai bàn tay thô ráp chà chà, có thể thấy cơ bắp nổi lên trên cánh tay. Một khuôn mặt màu đồng thau đang bốc hơi nóng hổi, chỉ là người bên ngoài nhìn không ra mà thôi.
Vậy mà Tần Tình phản ứng lại trước tiên, chắp tay nói, “Tại hạ họ Tần, chẳng biết vị gia này xưng hô như thế nào.” Ngoài miệng hỏi, nhưng trong Thủy Loan trấn ai chẳng biết y – Triệu Tam Nhi Triệu tiêu đầu a.
“Tại, tại hạ Triệu, Triệu Bằng Tuyên, ở trong tiêu cục thứ hạng lão tam, người ta đều gọi ta, Triệu Triệu Tam Nhi…” Cứ như là đại danh lâu quá không được nhắc tới, lúc này nói đến lại có vài phần lúng túng, đầu lưỡi bị xoắn vào nhau vậy.
Tần Tình thấy y mất tự nhiên, trong lòng chế nhạo, “Tên nhưng rất hay, xứng với một khối đầu gỗ ngốc thế này.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-ngo-dong/16136/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.