*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu tiêu đầu của Phúc Uy tiêu cục có người trong lòng rồi, cả ngày hướng Thất Bảo Trai kia chạy.
Thủy Loan trấn nhỏ lắm, hễ mà có cái động tĩnh bé như cây châm trong trấn thì sẽ huyên náo đến thế nhân đều biết. Ai chẳng biết thứ được bán trong Thất Bảo trai hẻm Ngô Đồng đều là dăm ba yên chi thủy phấn, vân tấn hoa hoàng ngoạn ý của các cô nương.
Tam cô lục bà cười chen mua, vén mảnh khăn xanh che miệng cười: “Vậy là cô nương nhà ai khiến tiểu tử Triệu Tam coi trọng rồi, bữa nào thím nói chuyện một chút dùm ngươi đi?” Vừa nói, vừa xoay hai cái eo già đến hoa chi loạn chiến.
Cái gã thường ngày lôi lệ phong hành, liền cương ở nơi nào, chỉ biết ha hả cười ngây ngô. Ngơ cả buổi, gãi gãi đầu nói, “Cái ngữ bát tự còn không biết này, nào dám nhọc thím quan tâm.”
Thủy Loan trấn, Thủy Loan trấn, tất có một làn thu thủy.
Tuy nói là nhỏ một chút, cũng thường có chút hàng hóa nam bắc vãng lai. Ngược dòng mà đi ba mươi dặm là Kinh Châu trọng trấn, xuôi dòng xuống bảy trăm hai mươi dặm nội chính là không còn gì khác. Thủy lộ gian nguy, thường có chút giang đạo hà tặc mượn địa thế hoành hành, thuyền bè vãng lai, không thể không thỉnh một hai tiêu sư hộ tống. Nếu là lỡ mất Kinh Châu rồi, thì Thủy Loan trấn chính là điểm đến cuối cùng, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hem-ngo-dong/16135/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.