Đi xem mắt gặp phải đối tượng mà mình yêu thầm nhiều năm, tình tiết trong tiểu thuyết như thế này lại phát sinh ở người từ trước tới nay vẫn vô cảm với phim thần tượng như Chu Hải Mạn, Chu Hải Mạn cả ngày đều trong trạng thái mê man, luôn cảm thấy không chân thực, cho nên cô lại cầm ly nước quay về phía Chu Vũ Khiết, “Cô, cô nói xem có phải cháu đang nằm mơ không?”
Chu Vũ Khiết không chút khách sáo độc ác véo mạnh một cái trên cánh tay trắng nõn của cô, nhìn da cô nói: “Đau không?”
“Aaaaa----” tiếng kêu thảm thiết của Chu Hải Mạn át đi lời tỏ tình dốc hết nỗi lòng của nữ chính với nam chính trong phim đang chiếu trên TV, “Đau chết mất!”
Chu Vũ Khiết hài lòng thu tay về, thản thiên lấy một nắm bắp rang bơ cho vào miệng, “Cháu nói xem, câu này cháu đã hỏi bao nhiêu lần rồi?” Chu Vũ Khiết nhìn cô chằm chằm, có cảm giác bất lực hận sắt không rèn thành thép, học theo cách nói mờ mịt lại không có tiền đồ của cô, “Cô, cô nói xem có phải cháu đang nằm mơ không?”
“Cháu sao chỉ có chút tiền đồ này cơ chứ? Không phải chỉ là gặp người tình trong mộng thôi sao? IQ, EQ trong phút chốc giảm hết xuống 0! Ra ngoài nhất định đừng có nói với người ta cháu là cháu của Chu Vũ Khiết----”
Chu Hải Mạn nhìn dấu đỏ trên cánh tay mình, bĩu bĩu môi, “Không nói thì không nói, cô nghĩ cháu nguyện ý chắc.”
“Con bé này, cánh cứng rồi phải không? Không còn là con sâu thắt hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-tieu-thu-mat-than/46561/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.