Chỉ nhìn động tác và vẻ mặt của anh, Chu Hải Mạn liền biết điều anh đang nghĩ tới có bao nhiêu bẩn thỉu, cô nắm tay thành quyền giơ trước mặt anh: “Còn muốn ăn một đấm sao?”
Tiết Thiệu Luân bị dọa lùi về sau một bước, cười nói: “Đừng kích động chứ, đại mỹ nữ. Tôi thật lòng đến xin lỗi cô thôi mà, hôm đó tôi uống say, cho nên mới không cẩn thận----” không cẩn thận chiếm tiện nghi của cô, lời này nghe có chút kì kì.
“Chỉ là, tôi không phải cũng nhận của cô một quyền đó sao, hơn nữa, luật sư Chu luyện qua phải không, cú đấm đó thật không đơn giản.”
Chu Hải Mạn lười biếng trả lời: “Luyện qua thì không dám nhận, mới học Tiệt Quyền Đạo bậc ba mà thôi----”
Tiết Thiệu Luân không kìm được suýt xoa, nếu như lúc đó mình bị cô ta đá một phát, kết cục thảm hại đó---- thật không dám nghĩ tới.
“Thế nào? Muốn thử không?”
Tiết Thiệu Luân không nhịn được liếc mắt nhìn chiếc váy chữ nhất của cô, nếu như nhấc chân lên, là bao nhiêu cảnh sắc diễm lệ đây, nhưng chưa đợi anh nghĩ ra bức tranh đó, Chu Hải Mạn đã quay người rời đi.
“Cô Chu, đợi đã, đừng đi vội thế chứ.”
“Anh còn chuyện gì sao? Cũng đã xin lỗi rồi, những gì cần nói cũng nói rồi.”
Tiết Thiệu Luân lấy tấm danh thiếp từ túi áo ra đưa cho Chu Hải Mạn, “Tôi là bác sĩ, về sau nếu luật sư Chu có bị bệnh, cứ đến tìm tôi.”
Có người hi vọng người khác sinh bệnh sao? Chu Hải Mạn cũng không thèm nhìn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-tieu-thu-mat-than/46552/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.