Thật sự Tư Tĩnh Ngọc không hề muốn nhận cuộc điện thoại này. Dù rằng chuyện ly hôn là do cô nói ra, thế nhưng bây giờ khi giờ phút này thực sự đến thì Tư Tĩnh Ngọc đột nhiên phát hiện rằng hóa ra cô vẫn không nỡ buông tay.
Thanh âm ở đầu bên kia hơi dừng lại, nửa ngày sau mới lên tiếng.
“Tĩnh Ngọc, anh không ký tên thì anh không thể gọi điện cho em sao?”
Tư Tĩnh Ngọc thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó lại âm thầm chửi rủa bản thân không có tiền đồ. Thanh âm của Tư Tĩnh Ngọc vẫn lạnh như băng.
“Anh có việc gì?”
“...”
Phía đầu bên kia nửa ngày không lên tiếng, Tư Tĩnh Ngọc có chút mất kiên nhẫn.
“Nếu như không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây!”
Tư Tĩnh Ngọc vừa mới dứt lời định tắt máy thì nghe được đầu bên kia hô một tiếng.
“Tĩnh Ngọc...”
Tư Tĩnh Ngọc sửng sốt, cô giống như bị ma ám mà lại đặt di động sát bên tai. Cô không nói gì, nhưng lại có thể nghe được tiếng hít thở nho nhỏ ở đầu bên kia truyền tới. Cô đúng im tại chỗ không nhúc nhích, cứ thế lẳng lặng lắng nghe âm thanh của đối phương.
Thi Cẩm Ngôn dừng lại một lát, lúc này mới lên tiếng.
“Cuối tuần này là sinh nhật của mẹ anh, anh muốn nhắc em đừng quên chuẩn bị quà.”
Chuẩn bị quà...
Trái tim của Tư Tĩnh Ngọc thắt lại, những ngón tay đang nắm di động cũng bấu chặt.
Cô nghĩ đến những lời Bạch Nguyệt từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128012/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.