Vẽ vẽ xóa xóa một hồi, Tư Tĩnh Ngọc nhìn thành phẩm của mình chừng mười phút rồi đột nhiên sụp đổ.Cô đứng lên, dùng tay quét ngang chiếc máy tính khiến nó văng xuống đất. Tách cafe đặt trên bàn cũng văng ra rồi âm thanh chát chúa của đồ vật rơi vỡ vang lên, mùi cafe nồng nặc trong phòng.
Tư Tĩnh Ngọc đứng một chỗ thở hồng hộc, một tay của cô đang đè xuống trái tim đang đập đồn dập, nửa ngày sau mới bình tĩnh lại.
Cô đã từng cố gắng.
Thế nhưng mấy ngày nay cô hoàn toàn không có một chút linh cảm nào, hoàn toàn không vẽ ra được cái mà mình muốn. Nhưng mà nếu còn không giao mẫu thiết kế cho bên nhà xưởng thì sẽ muộn mất, mẫu quần áo mùa Đông phải được giao trước mùa thu. Cô chỉ còn thời hạn bốn năm ngày.
Tư Tĩnh Ngọc không thể làm lỡ kế hoạch của công ty, hết cách, cô nghĩ nghĩ một hồi rồi ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ, hiện tại là tám giờ tối. Tư Tĩnh Ngọc nắm chặt đồ ngủ trong tay rồi đi ra ngoài.
Mấy ngày nay Tư Tĩnh Ngọc vẫn luôn nỗ lực thuyết phục Tư Chính Đình giúp cô làm một bàn thảo thiết kế, hình như em trai cô bảo hôm nay sẽ giúp cô vẽ. Tư Tĩnh Ngọc đang nghĩ ngợi cho nên cũng hoàn toàn quên béng chuyện Tư Chính Đình đã kết hôn rồi, cho nên cô chỉ đứng ngoài cửa gõ hai cái lấy lệ rồi trực tiếp đẩy của bước vào.
“Chính Đình thân yêu, bản thảo thiết kế của chị...”
Trên cái giường lớn trong phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3128002/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.