Tư Chính Đình không biết nên nói gì cho phải.
Anh nhìn Trang Nại Nại, thấy ánh mắt tinh ranh của cô bèn nhếch môi, kề sát tai cô nói, “Anh nói, em yêu anh.”
Trang Nại Nại lập tức bĩu môi, cô chỉ muốn nghe thêm chút lời ngon tiếng ngọt của Tư Chính Đình thôi mà, nhưng cái tên keo kiệt này lại không chịu thỏa mãn cô.
Từng giây từng phút trôi qua, tiếng pháo hoa bên ngoài cuối cùng cũng đã dứt, cả thế giới cứ như yên tĩnh lại chỉ trong nháy mắt.
Bọn họ ôm lấy nhau, tựa vào sofa bên cạnh cửa sổ, Trang Nại Nại lúc này mới giục Tư Chính Đình: “Mau xem xem quà em tặng cho anh là gì?”
Tư Chính Đình phì cười, nào có ai giục người khác mở quà như thế này chứ?
Nhưng anh vẫn mở hộp quà dài mảnh kia ra, bên trong là một bức tranh vẽ tay. Anh mở bức vẽ kia ra, mượn ánh trăng để thấy bên trên bức tranh là một đôi nam nữ hạnh phúc tựa vào nhau. Vì là tranh vẽ nên hình dáng đôi nam nữ rất rõ ràng, là hai người bọn họ.
“Tư Chính Đình, sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì chúng ta cũng vẫn là vợ chồng, phải tin tưởng lẫn nhau, không bao giờ được ngờ vực vô căn cứ nữa, được không? Dù có điều gì không rõ thì cũng phải hỏi đối phương cho rõ ràng, được không?”
Tư Chính Đình nghe vậy, trong lòng liền nhói đau. Vì nghi ngờ vô căn cứ, hiểu lầm nhau, cãi nhau lâu như vậy nên bọn họ đã suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127285/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.