Trang Nại Nại hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt Tư Chính Đình. Qua khoảng năm giây, cô mới duỗi tay ra. Tư Chính Đình liền đeo chiếc nhẫn vào tay cô.
Chiếc nhẫn đeo vào ngón tay trắng nõn, đẹp đến nỗi khiến Tư Chính Đình lóa cả mắt.
Anh cong môi lên, cuối cùng vẫn không kìm nén được nụ cười.
Trang Nại Nại nhìn chiếc nhẫn kia, thử kéo nó rồi nói, “Hơi chật.”
“Sinh xong em sẽ gầy đi.”
Trang Nại Nại: “!!!”
Vậy chiếc nhẫn này là anh làm theo số đo ngón tay của cô lúc trước sao?
Nói vậy tức là anh đã mua nhẫn từ trước rồi, chỉ là không nói cho cô biết?
Nghĩ như vậy, Trang Nại Nại lại cảm thấy vui sướng. Cô giơ ngón tay đeo nhẫn lên, mượn ánh trăng để nhìn ngắm nhìn nó, yêu thích không muốn buông tay.
Sau đó, cô bỗng nhiên ý thức được một chuyện, “Nhẫn của anh đâu?”
Tư Chính Đình đã đứng dậy ngồi xuống bên cạnh cô, nghe cô hỏi vậy thì thản nhiên nói: “Chờ em thiết kế.”
Trang Nại Nại: “…”
Chẳng hiểu tại sao trong đầu Trang Nại Nại bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ. Cô nhìn chiếc nhẫn trên tay với vẻ khó tin, “Chiếc nhẫn này… không phải là do anh tự thiết kế đấy chứ?”
Tư Chính Đình nghe vậy thì quay sang nhìn cô, không hề phủ nhận, “Em có ý kiến?”
Trang Nại Nại lập tức mở to hai mắt, thật sự là… anh thiết kế?
Trang Nại Nại nhìn chiếc nhẫn chằm chằm, càng nhìn lại càng thích nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127284/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.