Hai người không nói lời nào.
Hai mắt Trang Nại Nại như dính lên người con. Rõ ràng là cô muốn tới gần con nhưng lại không dám tới gần, vì con vừa nhỏ, lại vừa yếu.
Đến cùng, cũng phải đi về…
Khử trùng chỉ có tác dụng trong thời gian quy định.
Qua hai tiếng sau, hai con vẫn chưa thức dậy, mà đã tới lúc Trang Nại Nại phải đi. Cô không vui, bĩu môi nói, “Sách nói trẻ con một tháng tuổi ngủ 18 tiếng một ngày là đủ rồi. Sao con chúng ta chưa thức dậy nữa?”
Tư Chính Đình bình tĩnh nói: “Hai con có chút rối loạn ngày đêm, buổi tối thức nhiều hơn một chút.”
Trang Nại Nại gật đầu, sau đó theo Tư Chính Đình đi ra ngoài. Cô bỗng nhìn vào vành mắt thâm đen của anh, chắc là mỗi tối anh đều thức chăm sóc con nên mới mệt như thế?
Vậy thì một tháng qua anh không đến thăm cô là vì chăm con sao?
Dù là như vậy thì cô vẫn cảm thấy hơi khó chịu. Bởi vì anh vẫn có thể dành ra chút thời gian đi thăm cô mà.
Hai người đi xuống phòng khách ở dưới lầu.
Điều dưỡng đã lên lầu, vệ sĩ ở bên ngoài, trong phòng khách chỉ có hai người bọn họ.
Tư Chính Đình nhìn Trang Nại Nại, đợi một lúc lâu vẫn không thấy cô nói chuyện, anh bèn lên tiếng: “Tôi cho người đưa cô về.”
Muốn đuổi cô sao?
“Tư Chính Đình, em biết vì sao anh đối xử với em như vậy.”
Tư Chính Đình sửng sốt.
Trang Nại Nại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126962/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.