Bên ngoài biệt thự sương mù dày đặc, chỉ có vài ánh sao ảm đạm trên bầu trời, mặt trăng bị một lớp trắng che phủ. Toàn bộ bầu trời tối tăm làm cho bầu không khí trở nên ngột ngạt.
Bên trong biệt thự, hai người đứng đối diện nhau.
Đôi mắt lạnh nhạt của Tư Chính Đình không còn tĩnh lặng như trước nữa, anh khiếp sợ nhìn người phụ nữ trước mắt.
Đèn treo thủy tinh chiếu ánh sáng lên người cô, mắt cô sưng đỏ giống như quả hạch đào. Cô cắn chặt môi, cơ thể không ngừng run rẩy cố gắng đè nén đau buồn khổ sở. Dáng vẻ này của cô làm cho Tư Chính Đình cảm thấy vô cùng khổ sở.
Chia tay thật sự…
Rõ ràng là cô biết bọn họ chỉ tạm xa nhau.
Vậy mà cô lại nói chia tay.
Năm năm trước, cô hiểu lầm anh, rời xa anh trọn năm năm.
Năm năm sau, rõ ràng là cô không hiểu lầm anh, nhưng cô vẫn rời xa anh.
Trong khoảnh khắc ngắn, một cơn đau đớn không cách nào diễn tả được càn quét thần kinh của anh, làm cho anh cảm thấy hình như trái tim mình đã đau đến chết lặng.
Trong đôi mắt thâm thúy của anh chứa đầy kinh ngạc, anh hận không thể ôm chặt cô vào lòng, nói cho cô biết bọn họ sẽ mãi mãi ở bên nhau.
Nhưng… không thể làm như vậy!
Tư Chính Đình bỗng cảm thấy đau buồn khổ sở giống như không khí có mặt ở khắp nơi, khiến mỗi một lần anh hít thở, đều đau đến tận xương cốt.
Anh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126961/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.