Cố Đức Thọ vẫn ngửa đầu nhìn lên lầu, tựa hồ đang hy vọng người phụ nữ trên đó có thể bước xuống. Thôi Tinh Tước cũng thất thần, ông nhìn lên lầu cả nửa ngày, đột nhiên nghe được một tiếng hừ lạnh. Thôi Tinh Tước sửng sốt, quay sang thì thấy Tiêu Khải đã đứng lên, ánh mắt ông nhìn Cố Đức Thọ mang theo thù hận.
Tiêu Khải bước từng bước về phía Cố Đức Thọ, ngay khi mọi người còn chưa kịp hiểu gì thì ông bất ngờ giơ quải trượng của mình ra đập Cố Đức Thọ.
“Con gái của Tiêu Khải này mà mày cũng dám phụ bạc! Còn dám vu oan cho nó! Hôm nay ông đây đánh chết mày cũng không bù lại được hai mươi năm thanh xuân của con ông! Nếu mày đã dám dẫn nó bỏ trốn thì vì sao không cố gắng đối xử với nó cho tốt! Ông đánh chết mày!...”
Tiêu Khải nói thế khiến Cố Đức Thọ cũng không dám đánh trả, chỉ biết chạy trốn khắp nơi, Tiêu Khải vừa thở hổn hển vừa đuổi đánh Cố Đức Thọ.
Dù sao thì Tiêu Khải cũng có tuổi rồi, đánh được vài cái đã chạy không nổi.
Ông chống quải trượng xuống nghỉ, chờ đến khi hơi thở ổn định lại thì tiếp tục giơ quải trượng lên đánh.
Cố Đức Thọ ôm đầu: “Đứng đánh! Đừng đánh nữa! Đều là do Lý Ngọc Phượng lừa con, con thực sự rất yêu Thanh Thanh mà! Đời này con chỉ yêu một mình Thanh Thanh...”
“Ông cho mày yêu này! Mày lấy tư cách gì mà yêu con gái của ông hả? Cút ngay! Đừng bao giờ xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126437/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.