Lần đầu tiên đi xa nhà, Bé Lười ngoan ngoãn dựa vào người Đinh Mộng Á, mở to hai mắt nhìn xung quanh.
Thấy Bé Lười không hoạt bát như Bé Nháo, Tiêu Khải liền hỏi: “Sao đứa nhỏ này không chơi?”
Đinh Mộng Á lập tức trả lời: “Bé Lười sinh non, lại bị bé anh lấy hết dinh dưỡng nên sức khỏe hơi yếu, không thể bò chơi được.”
Tiêu Khải “ừ” một tiếng, lộ ra vẻ đang suy nghĩ gì đó.
Đinh Mộng Á tiếp tục: “Chú Tiêu, chú tài trí hơn người, chú đặt tên cho hai đứa nhỏ đi ạ.”
Tiêu Khải nhìn hai đứa bé rồi đứng lên, “Ta lên lầu, mấy đứa ở chơi đi.”
Thái độ của ông vô cùng kiên quyết. Xem ra, dù có hai đứa bé thì ông cũng sẽ không đồng ý cho Nại Nại và Tư Chính Đình ở bên nhau.
Đinh Mộng Á thở dài.
Tiêu Mộ Thanh cũng rất bất đắc dĩ.
***
Nhìn cả nhà quây quần bên nhau, Trang Nại Nại cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nhưng cảnh ấm áp này vẫn bị cắt đứt.
“Tiêu tổng, đã xảy ra chuyện!” Thư kí Trang Nại Nại gọi tới.
Nghe đối phương nói xong, sắc mặt Trang Nại Nại hoàn toàn thay đổi. Cô cầm áo khoác đi ra ngoài, vừa đi vừa phân phó với người ở đầu dây bên kia điện thoại: “Mọi người ở công ty đợi tôi, tôi tới ngay đây!”
Cúp điện thoại, cô nói: “Con đến công ty, mọi người ở lại chơi.”
Mọi người đều là người nhà, Trang Nại Nại cũng không khách khí mà đi thẳng ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126350/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.