Nghe cô hỏi, Tiêu Thái Bạch hơi sững sờ.
Chuyện này cô ta làm rất kín kẽ, sẽ không có ai lấy ra được chứng cứ vạch tội cô ta. Nhưng sao Trang Nại Nại… chẳng lẽ Trang Nại Nại còn có chiêu gì?
Tiêu Thái Bạch cúi đầu che giấu chột dạ, “Thật sự không phải là chị làm!”
Trang Nại Nại cười nhạt, “Chị nói không phải chị làm, tôi sẽ tin chị. Có điều, tôi muốn cho mọi người ở đây xem một thứ.”
Dứt lời, cô gật đầu với quản gia, quản gia liền đi lên lầu lấy máy tính xuống. Trang Nại Nại cắm USB vào máy tính, mở một video lên cho mọi người xem.
Video quay lại cảnh một đám người mua trang phục của Hoàng Gia Thịnh Thế, sau đó đổi thành da giả, rồi lén trả lại cho nhà cung cấp.
Bọn họ quay lại video để cho Tiêu Thái Bạch thấy bọn họ thật sự có làm việc, vậy thì Tiêu Thái Bạch mới trả tiền công cho bọn họ. Nào ngờ, video này lại trở thành bằng chứng của Trang Nại Nại.
Video được quay rất rõ ràng, nếu giao video cho cảnh sát thì sẽ nhanh chóng được lập án.
Nhưng…
Chỉ dựa vào video này thì không thể buộc tội Tiêu Thái Bạch được.
Cho nên, cô để mặc mọi chuyện phát triển tới bây giờ là vì để cho Tiêu Thái Bạch mất kiên nhẫn, gọi đám cổ đông này tới. Không thể vạch mặt cô ta, thì ít nhất cũng để đám cổ đông có ấn tượng xấu về cô ta.
Trang Nại Nại cười: “Tôi thật sự không biết đã đắc tội khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126338/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.