Trang Nại Nại ôm bụng cười bò một lúc, sau đó lại cảm thấy mình đúng là có tố chất bị thần kinh, nửa đêm không ngủ mà ầm ĩ cái gì không biết?
Mượn ngọn đèn ngủ mờ mờ, cô lại ngắm Bé Lười và Bé Nháo, cảm nhận hạnh phúc đong đầy trong tim. Cô nhẹ nhàng hôn lên mặt hai đứa.
Lúc hôn lên trán Bé Nháo, thằng bé vung tay lên một cái, vừa khéo đập “bộp” vào mặt cô. Sau đó, thằng bé đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt to tròn đen láy nhìn cô chằm chằm.
Trang Nại Nại giật mình, không ngờ cái hôn của cô lại đánh thức thằng bé.
Nghe nói Bé Nháo rất cáu ngủ, sáng nào tỉnh cũng khóc rất lâu. Hơn nửa đêm rồi, thằng bé sẽ không khóc đấy chứ?
Nếu Bé Nháo khóc làm Bé Lười tỉnh, rồi cả hai đứa cùng khóc thì cô biết làm thế nào?
Nghĩ như vậy, Trang Nại Nại lập tức cười hối lỗi, nịnh nọt Bé Nháo.
Nhưng bé con lại chỉ mở to mắt nhìn cô, rồi từ từ... khép mắt lại, cuối cùng thì nghiêng người ngủ tiếp.
Trang Nại Nại: “...”
Thì ra thằng nhóc này vẫn chưa tỉnh.
Trang Nại Nại lắc đầu rồi lại nằm xuống, nhưng vẫn không buồn ngủ lắm. Đúng lúc này, điện thoại lại rung lên, có tin nhắn mới.
[Mở cửa sổ.]
Mở cửa sổ?
Mở cửa sổ làm gì?
Cửa sổ truyền tới hai tiếng gõ nhẹ.
Trang Nại Nại xuống giường, rón rén đi ra mở cửa sổ.
Là Tư Chính Đình.
Trang Nại Nại nhìn ngó ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126273/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.