Em không biết…
Đây là lần đầu tiên Tư Tĩnh Ngọc nói ra lời này.
Cô là người nhà họ Tư, được nuôi dưỡng như người thừa kế, còn từng đảm đương quản lý cả công ty, là một người phụ nữ mạnh mẽ điển hình. Cô luôn có mục tiêu rõ ràng, cũng như năm xưa, lúc thấy Thi Cẩm Ngôn và Bạch Nguyệt ra khỏi khách sạn, cô đã đề nghị ly hôn mà không hề do dự. Đã bao nhiêu năm như vậy, dù Thi Cẩm Ngôn không đồng ý nhưng cô vẫn giữ nguyên ý kiến của mình.
Cô vẫn luôn cố gắng tìm con mình, cũng luôn biết mình muốn gì, mình sẽ làm gì tiếp theo.
Cô có nhiều nhà ở Bắc Kinh như vậy, nhưng bây giờ cô lại không biết phải đi đâu.
Lòng Diêu Đằng cũng quặn đau, anh im lặng một hồi rồi nói: “Hay là đi thăm hai đứa con sinh đôi của Tư Chính Đình?”
Tư Tĩnh Ngọc do dự một chút, nhưng vẫn nói: “Không cần. Đến biệt thự ở ngoại ô phía Tây thành phố đi.”
“Được.”
***
Thi Cẩm Ngôn vẫn luôn đi theo xe của Tư Tĩnh Ngọc, trong lòng dậy sóng.
Sao cô lại xuất hiện ở khách sạn? Hơn nữa, sao lại là đi cùng Diêu Đằng?
Lúc Diêu Đằng nói cô là vợ anh ta trước mặt nhiều phóng viên như vậy, anh chỉ hận không thể xông lên đánh cho anh ta một trận.
Sao có thể như thế được?
Sao cô lại không phản bác?
Thi Cẩm Ngôn theo sát xe bọn họ, thấy bọn họ rẽ về phía đường ra ngoại ô ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126096/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.