Đời này anh kiếm tiền cũng chỉ vì một người, bây giờ cô đã về rồi, làm sao anh có thể không cho cô một gia đình được?
Anh cầm chiếc nhẫn mua năm đó, sải bước đi về phía cô.
Những năm qua lăn lộn đã khiến anh cởi bỏ đi những ngây ngô năm xưa, khiến anh trở nên cẩn trọng lại lão luyện, sự cố gắng suốt bao năm cũng khiến anh từ từ trưởng thành, giống như không một điều gì có thể khiến anh kích động hay hưng phấn nữa.
Thế nhưng vào giờ khắc này, anh lại không kìm được trái tim đang đập rộn của mình.
Thi Cẩm Ngôn sải bước đi đến trước mặt Tư Tĩnh Ngọc, nhìn gương mặt gầy gò của cô, nhìn ánh mắt có chút rời rạc như đã đánh mất thứ gì đó, nhìn thấy cô, trong đôi mắt anh cuối cùng cũng lộ ra một tia sáng.
Anh nở nụ cười rồi đem những lời giấu tận sâu trong trái tim trong suốt sáu năm qua nói ra miệng: “Tĩnh Ngọc, chúng ta kết hôn đi.”
Lời của anh khiến cô sững sờ.
Cô nhìn anh, sau đó cười, nói: “Được.”
Thi Cẩm Ngôn cho rằng từ nay về sau cuộc sống hôn nhân của họ sẽ hạnh phúc, anh cố gắng để gia đình này trở nên ấm áp. Mối quan hệ giữa họ cũng dần trở nên hòa hợp hơn, thậm chí anh còn mơ hồ cảm thấy Tĩnh Ngọc cũng có tình cảm với mình, nếu như không phải vì chuyện kia thì cả đời này anh cũng không phát hiện thì ra cô lại ghét anh đến như vậy.
Đêm tối an tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126038/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.