Khuôn mặt Tư Tĩnh Ngọc đỏ ửng, đã sớm đắm chìm trong từng đợt kích thích của anh.
Cuối cùng anh cũng dừng lại, cô cũng thở phào được rồi.
Sau đó, cô ôm anh không muốn nói gì cả. Còn Thi Cẩm Ngôn thì nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô.
Một lát sau, có gió mát thổi tới, Thi Cẩm Ngôn vội lấy quần áo mặc vào từng cái cho cô. Động tác của anh dịu dàng như nước, khiến Tư Tĩnh Ngọc lại càng đỏ mặt hơn.
Đúng lúc này…
Điện thoại đột nhiên tắt, toàn bộ hang động tối đen.
Động tác của Tư Tĩnh Ngọc và Thi Cẩm Ngôn đều khựng lại.
“Đừng sợ, mặc quần áo vào trước, đừng để bị cảm lạnh.”
Tư Tĩnh Ngọc gật đầu, mặc đồ vào.
Lúc này, Thi Cẩm Ngôn mới khom người xuống, theo trí nhớ mò mẫm tìm điện thoại. Tìm một lát, anh mới phát hiện mặt đất vốn ẩm ướt lại có thêm một lớp nước.
Ngón tay của anh cứng đờ, cơ thể cũng dừng lại.
Xong đời!
Anh vội cầm điện thoại từ trong nước lên, không mở được!
Xem ra điện thoại đã ngâm nước rất lâu rồi.
Rốt cuộc vừa rồi anh và Tĩnh Ngọc đã điên cuồng đến mức nào?
Anh mím môi, bỗng cảm thấy căng thẳng. Ban nãy anh chỉnh điện thoại sang chế độ đừng làm phiền là để tiện thổ lộ tình cảm, sau đó sẽ gọi điện thoại cầu cứu. Nhưng bây giờ… làm sao để cầu cứu đây?
Thi Cẩm Ngôn dở khóc dở cười, có cảm giác tự bê đá đập chân mình. Có lẽ hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125938/chuong-1338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.