Chương trước
Chương sau
Đinh Mộng Á nhìn Thi Cẩm Ngôn chằm chằm: “Nhưng sinh con ra rồi thì sẽ thế nào? Tôi chưa từng gặp thằng bé kia, nhưng tôi tin, một đứa trẻ trong gia đình không có ba chắc chắn sẽ rất yếu ớt về mặt tinh thần, cũng rất muốn được yêu thương. Tình cảm của cậu và Tĩnh Ngọc hơi đặc biệt, nếu bị người khác nói Tĩnh Ngọc xen vào giữa cậu và Bạch Nguyệt, phá hoại gia đình của thằng bé thì cậu cảm thấy thằng bé sẽ nghĩ thế nào? Liệu trong lòng thằng bé có oán trách Tĩnh Ngọc hay không?”

“Tôi hiểu tính tình của Tĩnh Ngọc, con bé có thể nhẫn tâm, tuyệt tình với người ngoài, nhưng lại luôn mềm lòng với những người mà con bé quan tâm. Con bé chắc chắn sẽ không làm điều gì độc ác với con riêng của cậu. Nhưng cậu thử đặt mình vào vị trí con bé thử xem, dành hết tình cảm cho con cậu, nhưng đến già lại bị thằng bé trả thù, con bé sẽ cảm thấy thế nào?”

“Tôi cũng là người làm mẹ, tôi cho cậu biết một chuyện hết sức chân thật, nếu sau này Tĩnh Ngọc có con, chắc chắn con bé không thể đối xử với con riêng của cậu như con đẻ của mình. Con người rất ích kỷ, có lẽ cậu hiểu điều này chứ?”

“Con hiểu.”

Tĩnh Ngọc cũng không phải thần thánh, nếu cô có con với bạn trai cũ, chắc chắn anh cũng không thể nào đối xử với đứa trẻ đó như con mình được.

Đinh Mộng Á thấy anh thấy hiểu như thế liền gật đầu, “Đứa trẻ kia vốn đã là người ngoài, về sau Tĩnh Ngọc có con, đối xử tốt với con của con bé thì thằng bé kia chắc chắn sẽ nhạy cảm nhận ra Tĩnh Ngọc đối xử khác thường với thằng bé. Ngày qua ngày, đến khi lớn lên, thằng bé chắc chắn sẽ càng oán trách Tĩnh Ngọc hơn. Hai đứa còn trẻ, không thể nào tưởng tượng được hai mươi năm nữa sẽ thế nào đâu. Tĩnh Ngọc cũng không phải người đủ độc ác, nếu nó thật sự muốn ly hôn thì đã chẳng uổng phí thêm hai năm trời cho cậu. Đã thế thì tôi sẽ làm người ác để hỏi cậu, rốt cuộc sau này giảng hòa với Tư Tĩnh Ngọc thì cậu sẽ sống thế nào?”

Sống thế nào?

Thi Cẩm Ngôn bất chợt nhớ đến lời Diêu Đằng nói.

Tuy Tân Tân được Tĩnh Ngọc yêu thích, nhưng dù sao sự tồn tại của thằng bé cũng vẫn là khúc mắc của hai người.

Nếu anh thật sự muốn tốt cho Tĩnh Ngọc thì phải xử lý tốt mối quan hệ giữa hai người bọn họ.

Nhưng mà…

Tiếp theo phải làm gì đây?

Diêu Đằng thật lòng với Tĩnh Ngọc, sau khi kết hôn rồi thì chẳng còn là chướng ngại nữa.

Nhưng còn anh thì sao? Sự tồn tại của Tân Tân sau này cũng sẽ phải đưa ra ngoài ánh sáng, lúc ấy chắc chắn thể diện của Tĩnh Ngọc sẽ bị ảnh hưởng.

Nhìn Đinh Mộng Á, Thi Cẩm Ngôn bỗng cảm thấy mình đúng là một tên khốn, anh liền cúi đầu, một lát sau mới ngẩng đầu lên nói: “Mẹ, con biết biểu hiện của con hai năm qua đã khiến mẹ không hài lòng.”

“Nếu con là mẹ, con gái con bị ức hiếp như thế, con chắc chắn sẽ tẩn cho kẻ đầu sỏ một trận.”

Đinh Mộng Á nghe thế thì viền mắt đỏ hoe.

Tại sao Tĩnh Ngọc chưa từng nói về chuyện này, còn chẳng phải là vì con bé không có ba sao?

Nếu Tĩnh Ngọc có một cuộc sống hạnh phúc, được ba yêu thương thì Thi Cẩm Ngôn chắc chắn sẽ bị đánh một trận ra trò.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.