Tư Tĩnh Ngọc nhìn anh, thậm chí còn trông thấy hàng mi dài của anh đã khẽ run lên. Anh đặt tay lên eo cô, rồi lại cúi xuống, lấp kín môi cô.
Tư Tĩnh Ngọc nhắm mắt lại, kiễng chân lên. Sau đó, Thi Cẩm Ngôn liền bế cô lên giường.
Không khí trong phòng càng lúc càng nóng. Thi Cẩm Ngôn bỗng nhiên xốc ga giường lên, những cánh hoa hồng kia bay lên không, đỏ rực một trời, hệt như đêm tân hôn.
Sau đó, trong phòng ngập tràn những âm thanh mờ ám.
Lần này bọn họ dồn hết sức để yêu đối phương, thỏa thích làm những điều mình muốn, đến lúc cả hai đều thở hổn hển mới thôi.
Bọn họ ở trong khách sạn cả chiều. Đến tối, Tư Tĩnh Ngọc cảm thấy chân mình đã tê rần, rũ rượi.
Cơm tối của bọn họ được nhân viên khách sạn đưa lên tận phòng.
Ăn tối xong thì đã là sáu giờ tối, Tư Tĩnh Ngọc tựa vào lòng Thi Cẩm Ngôn, cảm nhận thế giới riêng của bọn họ lúc này tốt đẹp đến mức cô không dám tưởng tượng.
Thi Cẩm Ngôn ôm cô, hôn cô một cái, “Tối nay chúng ta đừng về nữa.”
“Không được, Tân Tân đang nằm viện, chúng ta không được làm theo ý thích như thế.”
Thi Cẩm Ngôn nghe vậy thì khựng lại, một lúc sau mới thở dài, “Tĩnh Ngọc, làm khó em rồi.”
Tư Tĩnh Ngọc không nói gì, chỉ đưa tay ra ôm chặt eo anh, một lúc lâu sau mới nói, “Bây giờ em không nghĩ gì nữa cả, chỉ muốn ở bên anh thôi.”
Cô thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125723/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.