Mà người ở bên trong lại đang dựa sát vào tường gào khóc mà không phát ra bất cứ âm thanh gì, chỉ có bờ môi mím chặt cùng đôi vai run lẩy bẩy.
Vì sao?
Vì sao tình yêu của cô lại gian nan như vậy?
Cô chỉ muốn bình yên ở bên anh, thậm chí cô còn bỏ qua cả Tân Tân nhưng vì sao ông trời vẫn trêu đùa cô như thế?
Tư Tĩnh Ngọc càng nghĩ trái tim lại càng đau, ngoài khóc lóc ra cô không biết làm gì nữa.
Đêm nay thật vắng lặng, vắng lặng đến mức khiến lòng người bất an.
Tư Tĩnh Ngọc khóc khiến bốn cô gái trong phòng chú ý, bọn họ liếc nhìn nhau rồi nhìn Tư Tĩnh Ngọc đang co ro như một con mèo nhỏ.
Một bầu không khí đau buồn bao trùm lấy ký túc xá.
Cũng chẳng biết bao lâu sau Tư Tĩnh Ngọc mới ngừng khóc.
Cô ngẩng đầu lên, lúc này mới ý thức được đây là kí túc xá liền đứng dậy rồi đi sang một bên, sau đó dùng nước lạnh rửa mặt.
Tư Tĩnh Ngọc nhìn mình trong gương rồi mượn đồ trang điểm của mấy cô gái trong kí túc xá, trang điểm nhẹ nhàng một chút rồi mới đi ra ngoài.
Bốn cô gái kia nhìn bóng lưng của cô rồi bắt đầu bàn tán:
“Chắc chắn là bọn họ ly hôn rồi.”
“Chị ấy khóc đáng thương như thế hẳn là yêu anh ấy lắm.”
“Sao mình cũng muốn khóc thế chứ?”
“Mình cũng thế...”
…
Tư Tĩnh Ngọc cúi đầu, đây đã sớm không còn là kí túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125653/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.