Trước khi tới đây, anh định để mẹ Thi ở chỗ này thêm mấy ngày để bà tỉnh ngộ ra. Nhưng lúc này, trông thấy dáng vẻ này của bà anh lại không nỡ.
Dù bà không tốt thì cũng là mẹ của anh.
Thị Cẩm Ngôn rũ mắt xuống, bình tĩnh nghe bà khóc lóc kể lể. Bà nói xong bắt đầu khóc nức nở.
Thị Cẩm Ngôn hỏi: “Mẹ, mẹ biết sai chưa?”
Mẹ Thi gật mạnh đầu, “Mẹ sai rồi, con trai, là mẹ chia rẽ con và Tĩnh Ngọc. Mẹ đáng chết! Bây giờ mẹ muốn giết Bạch Nguyệt, sau đó tự sát. Vậy thì giữa con và Tĩnh Ngọc sẽ không còn ngăn cách nữa.”
Cuối cùng, Thi Cẩm Ngổn cũng lộ vẻ xúc động. Anh nắm lấy bàn tay già nua của bà, nói: “Mẹ đừng nói lung tung, mọi việc còn có con mà. Sau này mẹ đừng xen vào việc của con nữa, được không?”
Nghe những lời anh vừa nói, Mẹ Thi ngẩn cả người. Bà gây ra chuyện lớn như vậy mà con trai của bà lại nói mọi việc còn có nó. Yêu cầu duy nhất là sau này bà đừng xen vào việc của nó nữa. Mẹ Thi đột nhiên nhớ lại lời ba Thi nói, bọn trẻ có suy nghĩ của riêng mình, bọn họ đã già rồi, không cần phải xen vào. Giờ phút này, bà đã biết mình sai ở đâu rồi.
Bà gật đầu, nức nở: “Ừ, mẹ biết rồi.”
Thi Cẩm Ngôn đỡ bà đứng lên, hai người đi ra ngoài.
Bọn họ vừa ra tới đại sảnh, Bạch Nguyệt liền vọt tới, nói với mẹ Thi: “Bác gái, bác bình tĩnh lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125596/chuong-1508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.