Giọng điệu lạnh lẽo không chút tình cảm của Thị Cẩm Ngôn khiến tất cả mọi người đều rùng mình.
Bạch Nguyệt có cảm giác mình nghe lầm nên mới hỏi lại: “Anh nói cái gì?”
Thi Cẩm Ngôn cúi đầu, không để ý tới cô ta mà nhìn vị cảnh sát đang ngày người, “Bây giờ tôi muốn kiện cô ta, có phải mấy người nên giam cổ ta không?”
Cảnh sát cảm thấy choáng váng, chỉ mới đây thôi mà nguyên cáo lại trở thành bị cáo rồi.
Cảnh sát nhìn về phía Bạch Nguyệt, cô ta vẫn còn nhìn Thị Cẩm Ngôn, “Thị Cẩm Ngôn, em đang mang thai?
Thi Cẩm Ngôn lạnh nhạt đáp: “Ừ”
Bạch Nguyệt nhấn mạnh: “Em mang thai con của anh!”
Thị Cẩm Ngôn cong môi, “Sau đó thì sao?”
Bạch Nguyệt cắn môi, siết chặt tay, tức giận đến mức toàn thân run rẩy, “Em mang thai con của anh, mà anh vẫn muốn kiện em sao?”
Thi Cẩm Ngôn cười nhạt, “Đúng vậy, tôi còn muốn kiện cổ tội lừa gạt, mua bán trẻ em” Giọng điệu của Bạch Nguyệt lập tức trở nên gay gắt: “Em không bắt cóc Tân Tân, nó bị bọn buôn người bắt cóc, là em đã cứu nó!”
“Cô có chứng cứ không?”
Một câu hỏi ngược lại khiến Bạch Nguyệt nghẹn lời.
Có chứng cứ không?
Đây là chuyện của năm năm trước, lại còn xảy ra ở nước ngoài thì làm gì có chứng cứ?
Thấy ánh mắt lạnh lùng của Thị Cẩm Ngôn, cô ta không thể nói thành lời.
Cơ thể cô ta run lên, vừa nãy còn cảm thấy may mắn vì Thi Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125594/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.