Thi Cẩm Ngôn đỡ mẹ Thi ra khỏi đồn cảnh sát. Quần áo của mẹ Thi đều đã ướt, cả người lạnh run. Thi Cẩm Ngôn cởi áo khoác ra khoác lên người bà, sau đó lái xe chở bà về nhà.
Ba Thi đang đứng trên ban công nghển cổ nhìn xuống, thấy hai người về mới cảm thấy yên lòng. Đến khi hai người bước vào nhà, ba Thi không nhịn được nói: “Đi đưa cơm thôi mà, bà làm gì đi lâu quá vậy, bà...”
Còn chưa dứt lời đã thấy bộ dạng chật vật của mẹ Thi, ông ngạc nhiên hỏi: “Bà, bà sao vậy?”
Mẹ Thi thấy ba Thi giống như tìm thấy được chỗ dựa, nhất là khi nghe ba Thi hỏi, cả người bà lập tức sụp đổ. Bà không nhịn được nữa, đặt mông ngồi xuống đất, vừa đấm lên đùi vừa gào khóc: “Ông nó ơi, tôi sai rồi! Tôi hoàn toàn sai rồi! Tôi không thể nào tha thứ cho bản thân mình nữa! Ông nó ơi, tôi muốn chết cho rồi, nhưng con trai của chúng ta phải làm sao đây...”
Ba Thi không biết chuyện gì đang xảy ra, bước lên hỏi lại: “Rốt cuộc là bà bị làm sao?”
Mẹ Thị tiếp tục khóc lớn, “Nó là đồ lừa gạt! Tận Tân không phải là con trai của nó! Tân Tần là con của Tĩnh Ngọc và Cẩm Ngôn!”
Ba Thị mở to hai mắt, hoảng sợ hỏi: “Cái gì?”
Ông ngẩng đầu nhìn về phía Thị Cẩm Ngôn, rồi lại nhìn bà bạn già đang ngồi dưới đất gào khóc, sau đó thở dài.
“Đừng khóc nữa, chuyện đã vậy rồi khóc có ích lợi gì? Cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125589/chuong-1512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.