Bảy tháng sau.
Trường mẫu giáo.
Giờ ra chơi, các bạn nhỏ đều ra ngoài chơi đùa.
Trong phòng học, một bé trai đáng yêu đang nghiêm túc xem sách tranh. Chỗ nào không hiểu, bé sẽ cầm bút khoanh một vòng tròn, sau đó tiếp tục xem. Khuôn mặt tròn căng ra khiến người ta muốn nựng.
Một bé trai khác giống hệt bé nhún nhảy đi tới, trên khóe mắt bé có một nốt ruồi vô cùng xinh đẹp. Bé chớp đôi mắt to, hỏi: “Bé Nháo, anh lại không ra ngoài chơi à? Quyển sách tranh này có gì hay lắm sao?”
Bé Nháo ngẩng đầu lên, thấy Bé Lười tò mò nhìn mình rồi hỏi tiếp: “Lần nào kiểm tra anh cũng được hạng nhất, còn cố gắng học như vậy làm gì?”
Bé Nháo bĩu môi, cúi đầu xem sách, “Em biết có một câu nói là gì không?”
Bé Lười nháy mắt, hé miệng cười, “Ý anh là... người chậm cần bắt đầu sớm hả?”
Bé Nháo: “...”
Bé Lười thấy vẻ mặt của Bé Nháo, liền biết mình đã nói sai, “A, em biết rồi!”
Bé Nháo nhìn Bé Lười.
Bé Lười vỗ đầu mình một cái, “Là cần cù bù thông minh!”
Bé Nháo: “...”
Bé Lười tỏ vẻ mình đã hiểu, “Em hiểu rồi, anh xem sách đi. Em thông minh như vậy, nếu anh không cố gắng thì không thể lần nào cũng hạng nhất được. Anh là anh của em, chắc chắn rất có áp lực h”
Bé Nháo: “!!!”
Bé Lười lắc đầu, xoay người đi ra ngoài.
Tuy Bé Nháo còn nhỏ tuổi nhưng vì em trai bị bệnh tim nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125413/chuong-1601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.