Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cảnh Phạm muốn nói, thật ra đã chẳng còn cần thiết nữa, thật sự không cần nữa...
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ thống khổ của anh, những lời này đột nhiên khó nói ra miệng được, chỉ máy móc gật gật đầu.
Hoắc Cảnh Thành nhìn sâu vào cô: “Vậy... Anh đi trước.”
Cảnh Phạm lại gật đầu.
Anh đút kẹp tóc vào túi quần, xoay người rảo bước tiến lên thang máy.
Cửa thang máy từ từ đóng lại. Cô còn đứng ở đó nhìn anh, mãi đến khi cửa chỉ còn lại một khe hở, sắp đóng lại, một tình tự nồng đậm ùa đến.
Bàn tay đặt lên cửa thang máy, tách cửa ra, anh mau chóng lao ra khỏi thang máy.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của cô, ôm cô thật chặt vào trong lòng.
Cái ôm ấm áp của người nọ khiến cô cực kỳ rung động.
Ấm áp đó, hơi thở đó, đều khiến cô bi thương.
Anh cúi đầu, động tình, môi muốn chạm vào khuôn mặt cô.
Lông mi run rẩy, cô nghiêng mặt đi, né tránh.
Môi người nọ chỉ rơi vào không khí lạnh lẽo.
Anh ngẩn ra, vẫn là ôn nhu thương xót hôn lên tai cô. Giống như cô là báu vật anh trân quý nhất, tất cả động tác của anh đều thật cẩn thận.
Môi mấp máy, anh áy náy nói nhỏ bên tai cô: “Xin lỗi...”
Ba chữ này, thanh âm khàn khàn tới cực điểm.
Cảnh Phạm nhắm mắt lại.
Yết hầu chua sót.
Rồi sau đó, giọng anh lại truyền đến: “Anh yêu em...”
Cô vẫn luôn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233128/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.