Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cảnh Phạm kết thúc công việc.
Cảnh Uyên xuống xe, mở cửa xe giúp cô: “Muốn rửa mặt trước không?”
“Đến khách sạn thay đồ, tùy tiện rửa đi.” Cảnh Phạm nhìn thời gian: “Chúng ta còn phải đi mua bánh ngọt trước đã, hơn một giờ rồi.”
“Bánh ngọt anh mua rồi.” Cảnh Uyên chỉ chỉ phía sau.
Cảnh Phạm hỏi: “Là bánh ngọt công chúa bạch tuyết con bé thích?”
“Đương nhiên.”
“Vừa rồi em thấy anh và Vân Mẫn Mẫn nói chuyện với nhau.” Cảnh Phạm tận lực khiến giọng nói của mình không lộ ra lo lắng.
Cảnh Uyên gật đầu, thần sắc bình thản: “Cô ấy nói với anh sau này muốn ra nước ngoài phát triển.”
Cảnh Phạm cười cười, không tiếp tục đề tài này nữa.
Một năm trước, anh lao ra ngoài cửa, cô ngồi ở Hoắc gia một đêm, cả đêm anh cũng không về. Kết quả, bọn họ mang về 5 triệu.
Cảnh Phạm từng hỏi anh 500 vạn kia từ đâu ra. Anh trả lời cô, thần sắc chỉ có ảm đạm vô tận.
Sau đó, Cảnh Phạm vô tình nhìn thấy giấy tờ chuyển khoản của anh, triệu kia cho Vân Mẫn Mẫn.
Chân tướng sự thật khiến cô áy náy lại tự trách.
Cô nợ anh ấy rất nhiều.
“Nghĩ gì vậy?” Cảnh Uyên thấy cô ngẩn người, hỏi.
“Gần đây quay phim hơi mệt, cho nên vừa rồi hơi thất thần.” Cảnh Phạm lấy cớ, xoa xoa trán. Cảnh Uyên đau lòng nói: “Vậy liều mạng như vậy.”
“Em có liều mạng cũng đâu bằng anh.” Cảnh Phạm đau lòng nhìn Cảnh Uyên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233113/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.