Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sắc mặt của Cảnh Phạm hơi tái nhợt.
“Có thể không nằm viện được không?”
“Có thể thì có thể. Nhưng mà cô phải cẩn thận, sẽ rất vất vả đấy. Tuần nào cô cũng phải tiêm hai lần. Đúng hạn tới bệnh viện làm kiểm tra.”
“Được.”
“Còn nữa, tình huống của cô bây giờ rất nguy hiểm, không cẩn thận thì có thể bị sảy thai. Vì vậy, hai vợ chồng tuyệt đối không thể cùng phòng nữa! Biết không?”
Cảnh Phạm cúi thấp đầu xuống, không sửa lại hai chữ " vợ chồng", cô chỉ gật đầu: “Được.”
Cảnh Phạm cảm thấy sự cố chấp của mình hơi buồn cười.
Biết rõ anh sẽ không trở lại, nhưng mà, cô vẫn trở về biệt thự.
Tự mình nấu cơm cho mình, ăn cơm một mình, xem ti vi một mình, ngồi chờ đợi một mình.
Lúc bóng tối bao phủ cả thành phố, cô cuộn mình ngồi trong phòng, trong thoáng chốc, cô chỉ cảm thấy cả thế giới này yên lặng giống như chỉ còn lại có một mình cô tồn tại vậy.
Cô đột nhiên rất nhớ anh.
Nhớ một cách mãnh liệt.
Tay, nhẹ nhàng phủ lên trên bụng, rồi cô kéo chiếc chăn trên ghế sa lon quấn chặt lấy người mình.
Cô miên man suy nghĩ, rồi chìm vào giấc ngủ.
Đêm hôm đó, cô nằm mộng.
Trong mộng, có anh.
Có Tiểu Chanh tử.
Còn có cả đứa trẻ chưa ra đời của cô và anh.
Bọn nhỏ chạy nhảy, cười đùa, gọi cha ơi mẹ ơi. Bọn họ thì ngồi ở phía xa, nhìn bọn trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233102/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.