Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cảnh Phạm làm xong thức ăn, chờ anh, nhưng mà, anh vẫn chưa trở về.
Cô dần cảm thấy buồn ngủ.
Cô dựa người vào trên ghế sa lon xem ti vi, buồn ngủ, ngáp, rồi trực tiếp ngủ.
Nửa đêm, cô tỉnh lại, là bị lạnh nên tỉnh lại.
Cả căn phòng tối om om, chỉ có le lói ánh sáng ở trong góc.
Rất an tĩnh.
An tĩnh đến nỗi khiến người ta cảm thấy hoảng sợ.
Anh vẫn chưa về?
Cảnh Phạm cầm lấy điện thoại di động nhìn thời gian, đã hai giờ sáng rồi.
Mấy ngày nay, cho dù anh có trở về muộn thế nào đi nữa, anh cũng sẽ không về muộn đến giờ này.
Cảnh Phạm ôm chút hy vọng đi lên tầng. Cô vẫn làm giống như lần trước, tìm từng phòng một, tìm một vòng quanh căn nhà, nhưng không có ai.
Chút hy vọng trong lòng, dần chìm vào hư vô.
Cô ủ rũ cúi đầu trở về phòng, lấy điện thoại di động, gọi vào số điện thoại của anh.
Nhưng mà, chuông điện thoại vang lên một lúc lâu, cũng không có người nghe máy.
Anh đã ngủ chưa?
Cảnh Phạm sợ quấy rầy đến anh, cuối cùng, cô vẫn cúp điện thoại.
Cô co rúc ở trong bóng tối, giật mình nhìn màn hình điện thoại đang dần tối đi, đáy lòng cũng giống như ánh sáng đó vậy, dần chìm xuống chìm xuống.
Thời gian anh ra đi càng gần, anh càng không muốn gặp lại mình, không muốn ở cùng mình. Có phải là thật sự đích như anh nói hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233101/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.