Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nơi này, vẫn như lúc trước, mọi thứ đều không đổi.
Cảnh Phạm để hành lý xuống, tự ý vào phòng bếp, chạy đi mở tủ lạnh.
Quả nhiên như suy nghĩ của cô, trong tủ lạnh trống rỗng, không có gì cả.
Có chút đau lòng.
Cô thở dài.
Không biết anh chăm sóc chính mình thế nào.
Chỉ nguyện trong ba tháng này, anh nên học các chăm sóc bản thân mình thật tốt.
Cảnh Phạm đóng cửa tủ lạnh, cầm ví tiền đi một vòng xung quanh siêu thị mua một đống đồ lớn. Mua nhiều quá nên nhét đầy ắp vào ghế sau taxi.
Tài xế cười cô: “Giống như dọn hết đồ trong siêu thị về vậy!”
Cảnh Phạm quay đầu nhìn lại, cũng ngây ngô cười theo.
Chất đầy vào tủ lạnh, mới có cảm giác đang mình đang sống.
Cho dù đây chỉ là một cuộc sống rất ngắn ngủi. Ba tháng nhưng chỉ còn lại hơn 70 ngày.
Cảnh Phạm không muốn suy nghĩ đến, nhưng cảm giác cuộc sống qua nhanh đi nhưng cảm giác sống chung vẫn cứ quanh quẩn cô.
Cả ngày cô cũng không rảnh rỗi.
Sáng mua đồ chất đầy tủ lạnh, chiều đến cô mở hết cửa biệt thự ra để không khí trong phòng được thoáng mát.
Sau đó lại dọn dẹp nhà vệ sinh, ngay cả sân cỏ bên ngoài cũng được dọn dẹp gọn gàng.
Chờ làm xong mọi thứ, đã đến giờ tan sở, cô mới gác lại công việc, lại bận rộn trong nhà bếp.
Lúc bận rộn, thời gian luôn qua rất nhanh.
Nhưng đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233090/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.