Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhìn tấm lưng kia, Hoắc Cảnh Thành tiến lên một bước, trước sự kinh ngạc của cô túm lấy hai túi đồ trong tay cô.
Cô mơ hồ nhìn anh.
Ánh mắt anh nhìn về phía bên kia: “Xe anh đậu bên kia, anh đưa em về.”
Không có chữ dư chữ thừa, cũng không để cô cự tuyệt, anh xách đồ sãi bước đến bãi đậu xe.
Nhìn bóng dánh anh, Cảnh Phạm cũng không nói gì thêm nữa, đi theo sau lưng anh lên xe.
Dọc trên đường đi, hai người cũng không nói gì!
Cô không nói đến chuyện ước hẹn ba tháng với anh, còn anh từ đầu đến cuối cũng không hỏi qua một câu.
Cho đến khi xe dừng ở cửa nhà Cảnh gia, Cảnh Phạm mới cười cười với anh: “Vậy em xuống xe.”
Hoắc Cảnh Thành mím chặt môi, gật đầu: “Ừ!”
Cảnh Phạm đẩy cửa xe ra, xách ba lớn bao nhỏ xuống đi thẳng vào trong biệt thự.
Cửa...đóng lại.
Lúc này Cảnh Phạm mới quay đầu.
Cách cánh cửa, cô nhìn anh trong xe, thật lâu vẫn đậu ở đó, không rời đi tức khắc.
Trong lòng cô ngổn ngang, có một loại rung động đang điều khiển cô, nhưng là cuối cùng cô vẫn phải cố gắng đè nén xuống.
“Sao lại đứng ở chỗ này ngẩn người?”
Cảnh Uyên đỡ lấy túi trong tay cô.
Cô lắc đầu: “Không có gì!”
“Hôm nay muốn vào bếp sao?”
“Em cũng có thể.”
Cảnh Phạm lại tiếp tục nhìn ra phía ngoài cửa. Chiếc xe kia đã không còn bóng dáng, anh đã rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233089/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.