Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cảnh Phạm đành chiều theo ý anh.
Cô đưa tay, vuốt giãn đôi mày đang chau lại, khẽ nói: “Tất cả mọi người đều nói hôm nay tâm trạng anh không tốt. Anh còn khó chịu ở đâu sao?”
Cô cực kì dịu dàng.
Hơn nữa, từ sau khi anh sống sót sau vụ tai nạn, dường như cô trở nên dịu dàng hơn trước rất nhiều.
Hoắc Cảnh Thành đưa tay, vuốt ve nếp nhăn trên bụng dưới của cô.
Nhíu mày.
Bay giờ nghĩ đến, những nếp nhăn này, chính là chứng cứ rõ nhất chứng tỏ cô đã sinh con.
Anh nói nhỏ: “Anh rất khó chịu.”
Rất khó chịu.
Tỉnh khó chịu.
Ngủ cũng khó chịu.
Nhàn rỗi khó chịu.
Làm việc cũng khóc chịu.
Chỉ có những lúc ôm cô thế này, sự khó chịu kia mới miễn cưỡng giảm bớt một chút.
Cảnh Phạm có chút lo lắng, gối lên trên cánh tay anh, nhìn anh: “Có muốn đến bệnh viện không?”
“Anh còn chưa đến mức hoan ái đến nỗi phải đi bệnh viện đâu.”
“... Thật ra mấy tin tức kiểu như vậy cũng đâu ít.”
Hoắc Cảnh Thành nhíu mày nhìn cô một cái, dường như là hơi tức giận với lời nói vừa rồi của cô. Bàn tay to nâng mông cô lên, để cô đến gần anh hơn, sau đó trừng phạt hôn lên cánh môi xinh đẹp.
KHó khăn lắm mới rời được khỏi môi anh, Cảnh Phạm khẽ liếc nhìn, nhẹ giọng hỏi: “Em... có thể không uống thuốc tránh thai không?”
Hoắc Cảnh Thành hơi cứng người lại.
Hai người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233086/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.