Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mộ Vãn lên án nhìn chằm chằm vào cô, hai mắt đỏ bừng: “Cô chính là người thứ ba xen vào chúng tôi!”
Cảnh Phạm liên tục lắc đầu.
Rất muốn biện giải cho mình. Nhưng giờ này phút này, không phải lúc để biện giải.
Tiểu Chanh Tử ở đâu cô không biết, lại sinh tử chưa biết.
Cô chỉ khẩn cầu nói: “Cô hận tôi cũng được, hận Cảnh Thành cũng không sao, nhưng điều này đâu liên quan gì đến đứa bé. Cô trả đứa nhỏ lại cho tôi!”
“Không liên quan gì?” Mộ Vãn ‘a’ cười ra tiếng, cô ta hưởng thụ nhìn dáng vẻ Cảnh Phạm cầu xin mình: “Cô biết không, tôi chỉ cần nhìn thấy đứa bé kia là như nhìn thấy cô vậy. Tưởng tượng đến đứa nhỏ này có thể là cô sinh cùng Cảnh Thành, tôi liền hận không thể khiến nó biến mất khỏi thế giới này.”
“Không! Con bé vô tội! Cô đừng tổn thương nó!” Sau khi nghe thấy câu cuối kia, Cảnh Phạm chỉ cảm thấy tim mình như thắt lại.
Cô dùng sức túm tay Mộ Vãn, ánh mắt chưa bao giờ đáng sợ như vậy: “Cô không được tổn thương con bé! Tôi không cho phép cô tổn thương nó!”
“Như vậy... Nó đúng là con của cô và Cảnh Thành?” Mắt Mộ Vãn mang theo lệ khí. Hai mắt đỏ bừng, bên trong hiện lên tơ máu, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn khiến người ta sợ hãi.
Cô đẩy Cảnh Phạm ra, chỉ quát một tiếng: “Mang người ra cho tôi!”
Giây phút đó, Cảnh Phạm hít thở không thông, sắc mặt trắng bệch.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233071/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.