Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Người nào đó rất không vui.
Thì ra, sự ngạc nhiên là của tiểu Chanh tử.
“Chú, tiểu Chanh tử đến gặp chú, chú không vui sao?” Tiểu Chanh tử ngửa đầu ngây thơ hỏi.
Anh hoàn hồn: “Dĩ nhiên là vui.”
Anh ôm bé từ dưới đất lên, nắm lấy tay nhỏ của bé để ở dưới vòi nước, hỏi: “Lúc cháu tới đây, cháu đã nói với dì chưa?”
“Cháu nói rồi! Dì biết.” Bé gật đầu.
Đêm hôm đó.
Cảnh Phạm dỗ tiểu bất điểm ngủ.
Cô cũng ngủ ở bên cạnh bé.
Lúc nửa đêm, mơ mơ màng màng, lại bị người nào đó bế từ trên giường lên.
Cô mở nửa con mắt, thấy khuôn mặt quen thuộc của Hoắc Cảnh Thành, cho dù là đang rất buồn ngủ, nhưng cô cũng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Cô vùi mặt vào trong ngực người nào đó, tiếp tục ngủ say.
Cũng không biết, bởi vì cái động tác nhỏ này của cô, mà thân thể của người nào đó cương cứng lại.
Anh thả cô xuống trên giường, sau đó, nâng khuôn mặt đang ngủ say của cô, hôn thật sâu. Cô lười biếng không muốn tỉnh lại, nhưng Hoắc Cảnh Thành lại vô cùng kiên nhẫn, không vội muốn cô, mà chỉ là khẽ mổ hai cái ở môi cô.
Cô miễn cưỡng đưa tay đẩy anh ra, trở mình, vùi mặt vào trong gối.
Anh nghiêng người nhìn động tác nho nhỏ này, ngay cả chính anh cũng không phát hiện ra ánh mắt của mình dịu dàng như thế nào.
Nụ hôn của anh, lần nữa hạ xuống gáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233059/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.