Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Cảnh Thành bình thản nhìn cô.
Trong ánh mắt của anh xen lẫn dục vọng như thiêu như đốt làm cho lòng người hoảng sợ.
Giống như một con dã thú muốn hung hăng chiếm lấy cô, Cảnh Phạm chỉ cảm thấy mình đã bị đôi mắt này chinh phục rồi.
Anh rên lên, rồi ngậm lấy đôi môi cô lần nữa.
Tim của Cảnh Phạm đập cực nhanh, toàn thân rã rời ngồi ở trên đùi người đàn ông trước mặt, cô chỉ có thể nắm lấy áo trên người anh để ổn định lại thân thể đang xụi lơ của mình.
Hoắc Cảnh Thành mê luyến thưởng thức hương thơm, vị ngọt giữa răng môi của cô.
Có thể vì đã tách ra quá lâu, vì vậy, vào giờ phút này, anh mới trở nên thèm thuồng như vậy, tham luyến như vậy. Không muốn buông bỏ dù chỉ một phút giây.
“A!” Chợt, một tiếng kêu non nớt của trẻ con vang lên: “Thẹn thùng! Thẹn thùng!”
Hai người đang chìm đắm trong nụ hôn nóng bỏng, chợt giống như là ở bừng tỉnh trong mộng.
Cảnh Phạm đỏ bừng mặt lên.
Cô vội vội vàng vàng rút cái tay đang càn quấy trong áo mình của Hoắc Cảnh Thành ra. Nhưng mặt của anh lại tràn đầy thống khổ.
Phía sau, cô bé đang dùng hai tay mắt rồi vùi mình vào trên ghế sa lon.
Cảnh Phạm cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Vừa rồi bọn họ quá mức kịch liệt, thiếu chút nữa là cô đã quên mất con đang ở đây.
Cô trượt xuống từ trên đùi của Hoắc Cảnh Thành, quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233058/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.